Sinh: 18-10-1856 tại Bourmont (Haute-Marne)
Mất: 17-11-1941 tại Paris, nước Pháp
Ông là nhà thơ ,nhà văn, nhà viết kịch, nhà báo, nhà soạn nhạc...Ông nổi danh với bài thơ “Rondel de L’Adieu”.
Tác phẩm: Ông viết rất nhiều thể loại, một số tác phẩm tiêu biểu như:
- L’Aame nue,1885 ; Amis , 1890)
- Choix de poésies (Thơ chọn lọc),1922
- La Peur (Sợ hãi), 1907
Và còn rất nhiều tác phẩm khác.
RONDEL DE L’ADIEU.
Partir, c’est mourir un peu,
C’est mourir à ce qu’on aime :
On laisse un peu de soi-même
En toute heure et dans tout lieu.
C’est toujours le deuil d’un vœu,
Le dernier vers d’un poème :
Partir, c’est mourir un peu.
Et l’on part, et c’est un jeu,
Et jusqu’à l’adieu suprême
C’est son âme que l’on sème,
Que l’on sème à chaque adieu:
Partir, c’est mourir un peu.
*Dịch thơ :
KHÚC CA LY BIỆT
Đi là chết ở trong lòng một ít.
Nỗi chết riêng mang cho người đắm yêu thương:
Còn để lại chút gì như thể vấn vương.
Trong mỗi giờ, mỗi nơi, mỗi bước.
Là mãi mãi của cái tang nguyện ước.
Là câu thơ cuối cùng của một bài thơ:
Đi là chết ở trong lòng một ít.
Cho mỗi phần chia xa, cũng là một cuộc chơi.
Cho đến ngày ly biệt cuối trời.
Còn gieo lại trong hồn ai da diết
Còn gieo lại qua mỗi lần từ biệt:
Đi là chết ở trong lòng một ít...
***
* HOÀNG NGUYÊN CHƯƠNG dịch
*Chú thích:
Nhà thơ Edmond Haraucourt không phải là nhà thơ lớn của Pháp nhưng lại có bài thơ trên rất nổi tiếng, được xem là một trong những bài thơ hay nhất bằng tiếng Pháp. Bài thơ này đã được Francesco Paolo Tosti phổ nhạc năm 1902.
Ở Việt Nam trong bài thơ “Yêu”nổi tiếng của Xuân Diệu, nhà thơ có mượn ý câu: “Partir, c’est mourir un peu” để phóng tác thành câu “ Yêu, là chết ở trong lòng một ít” đồng thời mượn ý khác của câu “Offrir beaucoup, et recevoir bien peu de choses” của nhà thơ Pháp Félix Arvers để chuyển tải thành câu: “ Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu ?”. Tuy nhiên, bài thơ “Yêu”của Xuân Diệu vẫn mang đậm cốt cách Việt Nam và được nhiều người yêu thích..
* Sau đây là bài thơ “Yêu” của Xuân Diệu để bạn đọc thưởng thức :
YÊU
Yêu, là chết ở trong lòng một ít,
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu?
Cho rất nhiều, song nhận chẳng bao nhiêu:
Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết.
Phút gần gũi cũng như giờ chia biệt.
Tưởng trăng tàn, hoa tạ với hồn tiêu,
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu!
- Yêu, là chết ở trong lòng một ít.
Họ lạc lối giữa u sầu mù mịt,
Những người si theo dõi dấu chân yêu;
Và cảnh đời là sa mạc cô liêu.
Và tình ái là sợi dây vấn vít
Yêu, là chết ở trong lòng một ít.
***
.+ Thủ bút bài thơ “Rondel de l’adieu” của Edmond Haraucourt::